Ngày thứ ba trong cuộc hành trình đi bộ xuyên Việt của tôi, ngày thứ ba tôi được sống với ước mơ của chính mình, được cảm nhận từng ngày tràn ngập ý nghĩa trên từng mảnh đất quê hương Việt Nam hình chữ S; thân yêu này.
Vẫn như thường lệ, 4:30 sáng chúng tôi trở dậy, đóng đồ.
Hôm nay tuyệt vời vì pin đã được xạc đầy đủ cho các thiết bị nhờ vào một cái dây cắm điện nối dài mà tôi mua trên đường. Món này đã bị nâng lên hạ xuống trước chuyến đi.
Ngoài trời, những cơn mưa tiếp tục đe dọa cản phá hành trình của chúng tôi. Mưa thì vẫn cứ lên đường…
Xuân Tâm sáng sớm, lúc này trên đường những hoạt động của người dân bắt đầu tấp nập dần.
Tôi vô cùng hào hứng với bầu không khí trong lành sáng sớm mà thành phố hiếm có. Hít căng tràn lồng ngực mình và tôi đang cảm thấy thật sự sung sức.
Đi thôi …
Chỉ còn cách Phan Thiết 80km nữa thôi !
Đến ranh giới hành chính tỉnh Bình Thuận rồi….
Chạy thôi…..
Cơ gối của tôi bắt đầu căng ra và có hiện tượng đau nhức nhưng là một chiến binh, tôi đã không cho phép mình dừng lại. Một chiến binh thực thụ phải hành động bất chấp nỗi sợ hãi.
Chặng cuối cùng của ngày thứ ba của chúng tôi thực sự khó khăn. Ông Trời tiếp tục thử thách chúng tôi bằng những cơn mưa nặng hạt. Trời tối và 15 km còn lại trong lịch trình cảm giác khó khăn hơn rất nhiều.
Đối diện với những bất lợi về thời tiết, đường xá và sự mỏi mệt. Chúng tôi đã có thể lựa chọn giữa việc dừng lại nhưng những chiến thưc thụ quyết định tiếp tục hoàn thành kế hoạch đã đề ra và cán đích tại Thuận Nam.
Tôi còn nhớ rất rõ cái cảm giác vào cuối ngày ngày thứ 2 của cuộc hành trình, ở đây đang sửa đường, chúng tôi phải đi trên đá cả những quãng dường dài, bẩn bụi, mưa tầm tã và rất khó đi. Đèn đường không có, đèn pin thì không đủ sáng và chúng tôi cũng không còn nhiều pin để sử dụng. Đó là một thử thách lớn mà mọi người đã trải qua vì phải dò dẫm đi trong mưa. Một vài người trong đoàn gần như đã kiệt sức, không thể tiếp tục bước đi và chúng tôi phải hỗ trợ nhau rất nhiều để cùng hoàn thành mục tiêu của ngày thứ hai.
Nhưng có một điều hoàn toàn khác biệt ở này hôm nay, một người chậm nhất của cuộc hành trình liên tục nỗ lực bám theo người dẫn đầu trong đoàn và anh ấy cũng đã dẫn trước nhiều người khác. Một bài học rút ra rằng hãy làm theo người thành công bạn sẽ thành công.
Chúng tôi xin được ngủ nhờ một đêm tại phòng làm việc chi cục thi hành án dân sự Huyện Hàm Thuận Nam. Cảm ơn cán bộ ở đây đã nhiệt tình giúp đỡ chúng tôi cho buổi tối hôm nay.
Sau khi dội những gáo nước đứng tắm giữa sân, giặt quần áo và bôi thuốc vào các vết thương. Tôi sắp xếp đồ đạc để chuẩn bị cho lịch trình ngày mai. Chúng tôi đã vượt qua bao nhiêu thử thách trong một ngày để về đích với quãng đường đã đi dài 56km trong điều kiện thời tiết khắc nghiệt ban ngày nắng nóng rát, tối đêm trời mưa to.
Đi thôi …
anh là tấm gương để e noi theo
Chúc Anh " Mã Đáo Thành Công" ^^ !
Mưa nắng không ngăn được bước chân ta, mọi người thật mạnh mẽ và kiên cường. Đây sẽ là những trải nghiệm thú vị và không thể quên cho những bước tiến sau này của cuộc đời. Thật là cảm động khi xem từng bức ảnh, đọc từng dòng tâm sự của Anh. Mong Anh và mọi người giữ gìn sức khỏe và giữ vững tinh thần để vượt qua những thử thách, cán đích an toàn! Love all <3